Thứ Ba, 5 tháng 3, 2013

TRỞ VỀ VỚI CHA

TRỞ VỀ VỚI CHA
 

 1.
Tình hình hiện nay chuyển biến mau lẹ. Chuyển biến là đặc điểm của thời sự. Chuyển biến tốt thì không nhiều, còn chuyển biến xấu thì khá nhiều.
Chuyển biến xấu gồm nhiều thứ. Trong đó, thứ chuyển biến đáng lo ngại nhất là chuyển biến về niềm tin.
Nhiều niềm tin đang giảm sút. Nhiều niềm tin đã thực sự sụp đổ. Đó là niềm tin vào những lời hứa, vào những lý thuyết, vào những cơ cấu, vào những con người.
Khủng hoảng niềm tin như những cơn lốc đang cuốn đi những xác tín trước đây tưởng như vững bền trong nhiều lãnh vực, như kinh tế, văn hoá, chính trị, đạo đức.
2.
Khủng hoảng niềm tin đau đớn nhất là niềm tin bị tổn thương giữa những người cùng trong một gia đình, cùng trong một cộng đoàn đức tin, cùng trong một cơ quan và giữa những bạn bè quen thân.
Khi mất niềm tin đối với những người lãnh đạo, người ta cảm thấy thất vọng nặng nề và chán nản bơ vơ.
3.
Khủng hoảng niềm tin được cảm nhận như một cơn đau khủng khiếp nhất, chính là lúc con người bị rơi vào những hoàn cảnh cô đơn khốn khó, đi tìm người cứu, mà chẳng ai cứu mình. Nhờ người cứu, thì ai cũng dửng dưng. Kêu van người cứu, thì ai cũng có cớ để khước từ. Có người cứu, nhưng với thái độ xa vắng, hoặc làm lấy lệ, một cách máy móc và bất đắc dĩ.
Bầu khí mất niềm tin là rất u ám. Tôi biết đi đâu bây giờ.
4.
Riêng tôi, nhờ có đức tin, tôi tìm thấy một hướng phải chọn trong cơn khủng hoảng niềm tin đối với mọi sự đang xảy ra trên đời. Hướng đó là “trở về với Cha”.
“Trở về với Cha”, đó là lời tôi mượn ở người con phung phá được kể trong Phúc Âm thánh Luca (Lc 15,18).
Thực sự, tôi trở về với Cha. Tôi trở về bằng niềm tin. Tôi tin Cha tôi luôn đợi tôi về. Tôi tin Cha tôi sẽ tha thứ mọi lỗi lầm của tôi. Tôi tin Cha tôi sẽ rất đơn sơ. Tôi tin chính sự tôi muốn trở về với Cha cũng do tiếng gọi âm thầm thiêng liêng của Cha thôi thúc tôi. Tôi lên đường trở về.
5.
Khi gặp được Cha, tôi vui sướng khám phá ra một bầu trời mới. Tôi chưa kịp nói hết lời xin lỗi, thì Cha đã ôm lấy tôi. Tôi cảm thấy như chìm vào biển cả tình yêu. Tôi ngất ngây ca tụng Cha.
Tôi nhớ lại lời thánh tông đồ Gioan nói: “Thiên Chúa là tình yêu” (1 Ga 4,8). Trước đây, tôi tin lời đó. Bây giờ, thì tôi cảm nhận được lời đó chính là một gặp gỡ thân mật với một tình yêu cụ thể vô cùng to lớn.
Cha tôi đúng là tình yêu cứu độ, Người quỳ xuống rửa chân cho tôi. Người lấy máu của Người xức vào những vết thương lòng tôi. Người đổi những thất vọng của tôi thành những hy vọng. Người đổi những sự chết nơi tôi thành những sự sống và sự sống lại. Tình yêu của Người là tình yêu cứu độ.
6.
Sự gặp gỡ thân mật với Cha là tình yêu cứu độ được tiến triển một cách rất tự do, rất riêng tư, rất âm thầm và rất tĩnh mạc.
Cuộc gặp gỡ thân mật riêng tư với Chúa là tình yêu cho tôi một lời khuyên rất hữu ích. Trở về với Cha là hãy gặp gỡ thân mật với chính Cha, chứ không phải là chấp nhận sự hiện hữu của Cha như chấp nhận một lý thuyết. Càng không phải là tin nhận Cha bằng những khẩu hiệu và những biểu dương ồn ào. Trong sự gặp gỡ thân mật với Cha, tôi được Cha đổi mới theo thánh ý Cha. Sự đổi mới ấy rất thẳm sâu và quyết liệt. Nó chỉ có được nhờ ơn được gần gũi với Cha mà thôi. Sự đổi mới ấy luôn theo thực chất của Phúc Âm, có lời Chúa hướng dẫn.
7.
Cuộc gặp gỡ thân mật với Cha thường xảy ra trong sự hồi tâm, trong thánh lễ, trong cầu nguyện và trong những cơn đau đớn. Cuộc gặp gỡ ở đỉnh cao có lúc sẽ chấm dứt để tôi ra đi lo cho cuộc sống trăm bề bận rộn. Nhưng hương vị của cuộc gặp gỡ vẫn phảng phất trong tôi.
8.
Sống trong hương vị đó, tôi luôn được Cha nhắc nhở điều này, đó là phải tỉnh thức. Tỉnh thức đặc biệt về ba điểm này:
Thứ nhất, tỉnh thức trước những cơn cám dỗ xúi con người không đón nhận Chúa. Thánh Gioan viết: “Người ở giữa thế gian và thế gian đã nhờ Người mà có, nhưng thế gian lại không nhận biết Người. Người đến nhà mình, nhưng người nhà chẳng chịu đón nhận Người” (Ga 1,10-11). Thời ấy, hầu hết dân riêng của Chúa, gồm cả các vị lãnh đạo tôn giáo, đều đã không đón nhận Chúa Giêsu. Biết đâu bây giờ cũng phần nào xảy ra hoàn cảnh đó.
Thứ hai, tỉnh thức trước những cơn cám dỗ xúi con người tìm cách trốn tránh bổn phận cứu những người đau khổ. Thời ấy, Chúa Giêsu tả cảnh buồn đó trong dụ ngôn người bị thương tích nằm bên vệ đường. Những người chuyên giảng đạo thấy, nhưng cứ đi. Chỉ một người Samaritanô ngoại đạo đã dừng lại lo cứu người bị thương (x. Lc 10,29-37).
Biết đâu, cảnh buồn đó cũng đang xảy ra lúc này. Lúc này, số người đau khổ là vô kể.
Thứ ba, tỉnh thức trước những cơn cám dỗ xúi con người cứ mãi nhởn nhơ trước một tình hình đầy ác quỉ. Thời ấy, thánh Gioan viết: “Tất cả thế gian đều nằm dưới ách thống trị của Ác thần” (1 Ga 5,19).
Biết đâu, cảnh đó cũng đang xảy ra bây giờ, tại đây ở ngay chính bản thân ta. Thực sự có quỷ, rất nhiều quỷ. Chúng đang hoạt động tưng bừng khắp nơi, kể cả tại các nơi thánh.
Khi biết nghe lời Cha dặn, mà sống tỉnh thức, tôi mới nhận ra là: Sống đức tin là một cuộc chiến đấu cam go với sự ác. Sự ác ở xung quanh tôi. Sự ác ở ngay trong chính bản thân tôi.
9.
Vì thế, tôi luôn phải bám vào Chúa, phải nhận mình yếu đuối, phải biết sám hối, phải biết xin ơn tha thứ và phải biết đền tội. Tất cả trong tinh thần khiêm tốn, khó nghèo và cảm tạ.
Cũng nhờ sống tỉnh thức theo lời Cha dặn, tôi thấy mình phải biết chăm chú lắng nghe thánh ý Chúa trong những gì đang xảy ra lúc này tại Quê Hương tôi và tại Hội Thánh trên Quê Hương yêu dấu này.
Thánh ý Chúa rất khác ý riêng tôi. Thánh ý Chúa cũng thường khác ý của phần đông dân chúng. Cần biết thánh ý Chúa, để điều chỉnh lại cuộc sống về mọi mặt, như một người đầy tớ khôn ngoan biết phục vụ chủ mình bằng đúng việc, trong đúng lúc và với đúng cách. Cũng vậy, phục vụ con người cũng rất cần phải cụ thể, bằng đúng việc, trong đúng lúc và với đúng cách, đúng nhu cầu, hợp với hoàn cảnh khó khăn hiện nay.
Hiện nay, việc cầu nguyện và chịu đau khổ để góp phần vào chương trình cứu độ của Chúa là rất hợp thánh ý Chúa. Ơn cứu độ đến từ Thánh Giá.
Tôi cầu xin Đức Mẹ Maria thương giúp tôi đọc được thánh ý Chúa trong mọi sự đang xảy ra, để rồi “Xin Vâng” như Mẹ. “Xin Vâng” (Lc 1,38) của Mẹ là một dấn thân, là một dâng hiến, trong yêu thương và khiêm nhường.
Xin Vâng” như thế chính là trở về với Cha, trong hân hoan và phó thác.
Cha ơi, con đây, con xin trở về với Cha.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét