MỘT HÌNH ẢNH GIÚP TÔI KHÁM PHÁ
1.
Từ
hơn một ngày nay, tôi được Chúa ban cho một cơ hội đẹp, để tiến tới thêm trên
đường làm chứng cho Chúa. Cơ hội đẹp đó là cuộc gặp gỡ lịch sử giữa Đức Thánh
Cha Phanxicô và Thủ Tướng Việt Nam Nguyễn Tấn Dũng diễn ra ngày 18.10.2014.
2.
Cuộc
gặp gỡ này gồm một chuỗi dài những hình ảnh rất đẹp. Đẹp ở những cử chỉ thân
thiện, đẹp ở những thái độ niềm nở, đẹp ở những trao đổi thân tình. Cái đẹp nhất,
đối với tôi là sự hiện diện của Chúa tình yêu giữa hai phía, và lòng yêu thương
của Đức Mẹ Maria được trao tặng đến từng người.
3.
Rõ
ràng là Toà Thánh mở ra, cũng rõ ràng là Nhà Nước Việt Nam mở ra. Hai bên cùng
mở ra về một chân trời chung là hoà giải. Mở ra đó là một chặng đường
dài, không thiếu gian nan trắc trở. Chặng đường đã qua đã có những bước tốt đẹp.
Được như hôm nay phải coi là một thành công lớn. Tôi coi đó là một ơn trọng đại
Chúa ban.
4.
Khi
tôi đang phấn khởi cảm tạ Chúa về ơn trọng đại đó, thì Chúa cho tôi thấy, có một
yếu tố có thể sẽ làm chậm lại những bước mở ra, yếu tố đó là Hội Thánh địa
phương.
Tôi
nghe Chúa nói trong lòng tôi, mà vẫn e ngại. Để giúp tôi có cơ sở suy nghĩ,
Chúa giục tôi hãy đọc lại sách Tông đồ Công vụ, trong đó đã ghi những yếu
kém của Hội Thánh địa phương hồi đó trong việc hoà giải.
5.
Yếu
kém thứ nhất là sự xung đột giữa những quan điểm về vài vấn đề quan trọng.
Sách
Tông đồ Công vụ viết:
“Có
những người từ miền Giuđa đến dạy anh em rằng: Nếu anh em không chịu phép cắt
bì theo tục lệ Maisen, thì anh em không thế được cứu rỗi...”. (Cv 15,1-15)
Quan
điểm bảo thủ trên đây đã bị chống đối mạnh mẽ bởi Phaolô và Banaba. Xung đột nổ
ra rất lớn, kéo dài khá lâu, và lan ra khá rộng. Đó là chuyện thời đó.
Thời
nay, xung đột giữa những người vẫn trung thành với chủ trương diệt Cộng và những
người hoà giải vẫn còn đó đây trong nhiều mức độ khác nhau. Xung đột đó đang
làm yếu đi sức mạnh hợp nhất trong việc sống Lời Chúa sau đây để làm chứng cho
Chúa: “Ở điểm này, mọi người sẽ nhận biết anh em là môn đệ của Thầy, là anh
em có lòng yêu thương nhau” (Ga 13,35).
6.
Yếu
kém thứ hai là sự cạnh tranh giữa những khối có những quyền lợi và văn hoá khác
nhau.
Sách
Tông đồ Công vụ viết:
“Thời
đó, khi số môn đệ thêm đông, thì các tín hữu Do Thái theo văn hoá Hy Lạp kêu
trách những tín hữu Do Thái bản xứ, vì trong việc phân phát lương thực hằng
ngày, các bà goá trong nhóm họ bị bỏ quên” (Cv 6,1).
“Phaolô
thường đàm đạo tranh luận với những người Do Thái theo văn hoá Hy Lạp. Nhưng họ
tìm cách giết ông” (Cv
9,29).
Như
vậy, thời Giáo Hội sơ khai, những khác biệt về văn hoá và về quyền lợi cũng đã
làm cho nội bộ Hội Thánh ra yếu, không làm nên được sự hoà giải làm chứng được
cho Lời Chúa phán: “Sẽ chỉ có một đoàn chiên, và một mục tử” (Ga 16).
Thời
nay cũng vậy. Sự cạnh tranh giữa các gốc có những văn hoá và quyền lợi riêng
trong Hội Thánh Việt Nam cũng rất đáng kể. Sự cạnh tranh đó được thực hiện dưới
nhiều hình thức, từ tinh vi đến trắng trợn, gây nên chia rẽ. Thế mà có nói lại
được coi như đáng khen. Như vậy, lời Chúa Giêsu cầu xin với Chúa Cha trong bữa
Tiệc Ly xưa: “Xin Cha cho họ được nên một như chúng ta là một” (Ga
17,22), đã trở nên xa vời.
7.
Yếu
kém thứ ba là sự va chạm giữa các nhân vật lãnh đạo.
Sách
Tông đồ Công vụ viết:
“Ít
ngày sau, ông Phaolô nói với ông Banaba: Ta hãy trở lại thăm các anh em trong mỗi
thành chúng ta đã loan báo Lời Chúa, xem họ ra sao”. Ông Banaba muốn đem theo cả
ông Gioan cũng gọi là Máccô. Nhưng ông Phaolô thì nghĩ là: một người đã từng bỏ
hai ông từ khi ở miền Pam-phy-lia vì đã không cộng tác với hai ông, thì không
nên đem theo. Hai bên nổi nóng đến mức phải chia tay nhau” (Cv 15,36-39).
Thời
xưa, đã có những va chạm nẩy lửa như thế. Thời nay cũng còn vậy. Giữa các vị
lãnh đạo tinh thần với nhau, đến cả các vị chánh với các vị phó, cũng đã có những
loại trừ nhau không chút tiếc thương. Thế thì còn gì là sức mạnh nội bộ, để mà
xây dựng hoà giải giữa Hội Thánh và các tổ chức ngoài Hội Thánh.
8.
Yếu
kém sau cùng là sự các kẻ dâng mình và dâng của cho Chúa hay tính toán,
giữ lại phần tư lợi cho riêng mình.
Sách
Tông đồ Công vụ viết:
“Có
một người tên là Khanania cùng với vợ là Saphina bán một thửa đất. Ông đồng ý với
vọ giữ lại một phần tiền, rồi đem phần còn lại đặt dưới chân các tông đồ. Ông
Phêrô mới nói: Anh Khanania, sao anh lại để Satan xâm chiếm lòng anh, khiến anh
lừa dối Thánh Thần, mà giữ lại một phần giá thửa đất...” (Cv 5,1-4). Kết quả là cả
vợ chồng đều bị phạt ngã xuống, chết ngay một cách khủng khiếp (x. Cv 5,5-11).
Thời
đó là như thế. Thời nay vẫn có thói quen tính toán, lừa dối, dùng cách bề ngoài
dâng mình, dâng của cho Chúa, nhưng thâm tâm lại mưu tìm lợi riêng. Thói quen xấu
xa đó có vẻ đang lộng hành đó đây. Mà cứ như thế này, thì còn gì là thánh thiện,
để Hội Thánh địa phương rao giảng sự hoà giải với Thiên Chúa.
9.
Thú
thực là những chuyện thời xưa như thế và thời nay như vậy đã làm tôi lo ngại.
Nhưng, để trấn an tôi, Chúa cho tôi thấy: Chúa đang cứu Hội Thánh Chúa tại Việt
Nam. Số người cầu nguyện đang tăng. Số người sám hối cũng đang tăng. Số người
làm việc từ thiện bác ái cũng đang tăng. Số người chịu thương chịu khó vì phần
rỗi các linh hồn cũng đang tăng.
Tuy
nhiên, những người được Chúa chọn sẽ phải hy sinh nhiều hơn. Tôi thấy Đức Mẹ
đang quy tụ các con cái của Mẹ, dù họ ở đâu, ở địa vị nào.
Lạy
Mẹ Maria, con xin cảm ta Mẹ đã cho con nhìn thấy Mẹ trong biến cố lịch sử vừa
qua. Con tin Mẹ là mẹ của mọi người. Con tin mặc dầu Hội thánh Việt Nam sẽ phải
trải qua một cuộc thanh luyện đau đớn, nhưng Trái tim Mẹ sẽ thắng, tình yêu của
Mẹ sẽ âm thầm che chở, ủi an hết mọi người khiêm tốn chân thành cậy tin ở Mẹ.
GM. GB. Bùi Tuần
Long Xuyên, ngày 20.10.2014.